Duyên số
Sáng tác: Vũ Phong Sơn
Duyên số ta ngày sau nào ai biết ra sao hỡi người, nào ai biết về đâu hỡi người.
Tình này thương rất thương, tình này mãi vấn vương.
Vầng trăng sáng soi đường.
Mộng dẫu có bình thường mà tại sao, mà tại sao ân ái phai màu. Có còn đâu
Duyên số ta gặp nhau, trời xanh kết se duyên bắc cầu, hạnh phúc ấy từ đây bắt đầu.
Ngày vui ấy bên nhau, niềm thương nhớ dâng cao.
Mộng kia thắm xinh màu.
Tình như nước bên cầu mà tại sao, tình tàn mau ôm nỗi sầu.
Ra đi em mang mảnh trăng ấy cho màu đên nơi này, cho đời ta lưu đày vào đáy men chua cay. Em đi mảnh trăng úa, đường về khuya bước ai về. Tỉnh ngủ mê, tiếng não nề. Duyên số anh vẫn tin, ngày sau đó đẹp xinh thắm tình. Đường xưa ấy đợi hai đứa mình dập dìu như bướm hoa, tình nồng như khúc ca.
Tình yêu vẫn đậm đà, hạnh phúc ấy chan hoà ngàn lời ca, quyện đời ta.
Trăng gió bao la ngát tình.